XÚC CẢM ĐÌNH LÀNG

Một cảm xúc thật chân thực và sâu lắng về ngôi đình của làng. Những người con đi xa luôn nhớ về một vùng quê sông núi hữu tình nên thơ và có quyền tự hào vì đã góp công sức xây dựng quê hương

“Mời bạn về thăm ngôi đình rạng rỡ
Qua cổng Tam quan, xuống bến đò, lên chợ”
Câu hát ngân nga theo tôi về Trần Xá
Nơi có đình thiêng, kỳ quan của làng ta

Nơi kết tinh tình, tâm, trí của trẻ, già
Con em làng dẫu có ở phương xa
Dẫu làm ăn nơi chân trời góc bể
Vẫn không quên chốn quê mẹ Nhà Tràn

Tình quê hương chắp cánh để bay xa
Để mãi mãi tự hào quê ta “LÀNG TRẦN XÁ”.

Hà Nội tháng 6/2016
Hữu Dực

PHIẾN ĐÁ ĐƯỜNG QUAN

Tôi nhớ một câu ngạn ngữ đại ý: Những kỹ niệm - khi người ta xa nhau thì kỷ niệm đó sẽ trở thành vật lưu niệm năm tháng nhớ mãi.

Với tôi - con đường Quan, con đường lát bằng những phiến đá ngày xưa có một vị trí quan trọng trong ký ức của dân làng Trần Xá (và cũng là đặt hàng của trang website cho những người Trần xá viết về con đường này trong thời gian tới). Bao kỷ niệm vui buồn gắn với con đường là những dấu ấn khó phai mờ, nơi ấy đã gắn những năm tháng trẻ thơ, những vui buồn theo năm tháng chứng kiến nuôi dưỡng những tình bạn bè chân thành và những mối tình của trai gái làng trong đó có mối tình đầu của tôi. Tất cả trở thành dấu ấn trong bao thế hệ và để cho những người đi xa luôn nhớ về quê hương nguồn cội.

TIẾNG CHUÔNG ĐÌNH LÀNG

Trân trọng giới thiệu Bài thơ TIẾNG CHUÔNG ĐÌNH LÀNG của tác giả Võ Văn Định đang sinh sống tại thành phố Hồ Chí Minh.

Chuông đình Trần Xá rung ngân
Gợi niềm ẩn chứa từ tâm thiện lòng
Đình làng vang dưới trời trong
Hồn tôi thanh thản, tấc lòng nguôi vơi.

VŨNG TÀU BIỂN VÀ EM

Xin giới thiệu bài thơ của tác giả là người con của Làng Trần Xá có biệt danh Xa Vắng - Quê hương Trần xá hiện đang sinh sống làm việc tại Thành phố biển Vũng Tàu.

Anh đến biển ngập nắng
Cát nóng bỏng chân người
Lòng em như biển lặng
Bên anh sóng ngút trời

RÁNG CHIỀU

Trân trọng giới thiệu bài thơ RÁNG CHIỀU của tác giả Nguyễn Mậu Thoan đang sống tại Làng Trần Xá với lời ngõ "Kính tặng quê tôi Trần Xá" .

Ráng chiều nhuộm tím trên sông
In hình dáng mẹ lưng còng giỏ cua
Đồng sâu đồng cạn sớm trưa
Tảo tần đội nắng chan mưa thân gầy